Your cart is currently empty!
Bạn có từng ghét sự nhút nhát của mình?
Năm nay bước qua tuổi 19 rồi. Cái tuổi không phải quá non nớt nhưng cũng không phải quá trải đời. Mình thấy hiện tại có nhiều bạn trẻ ở từng tuổi này giỏi giang lắm. Họ hoạt bát, nói năng khéo léo và quen biết nhiều người. Với mình, sức hút của một người…

Năm nay bước qua tuổi 19 rồi. Cái tuổi không phải quá non nớt nhưng cũng không phải quá trải đời.
Mình thấy hiện tại có nhiều bạn trẻ ở từng tuổi này giỏi giang lắm. Họ hoạt bát, nói năng khéo léo và quen biết nhiều người. Với mình, sức hút của một người chính là điểm này. Bởi vì sao ư, do mình “nhút nhát” lắm.
May mắn của mình là được sống trong một gia đình hạnh phúc. Mình biết ơn điều này vô cùng. Ba mẹ cung cấp đủ cho mình không thiếu gì so với bạn bè, quan tâm mình từng chút. Và có lẽ, mình quá ỷ vào điều này nên cũng chính tình yêu thương đó khiến mình ít tiếp xúc với xã hội từ lúc bé đến bây giờ.
Bạn biết không. Sinh viên năm nhất như mình mà mỗi lần muốn xung phong phát biểu lại không dám. Biết câu trả lời nhưng sợ này sợ kia, tự vẽ lên một mớ chuyện chẳng ra làm sao rồi dẹp luôn ý định phát biểu. Lúc thầy cô gọi tên, trả lời lắp bắp có khi còn chẳng thấy chỗ nào liên quan đến câu hỏi. Chưa kể, lúc làm bài tập nhóm, muốn trình bày ý kiến lắm, chần chừ tí rồi lại “thôi bỏ qua”. Mà học online chứ không phải trên trường nữa. Cộng thêm tính cách hướng nội. Bạn thấy mình nhát quá đúng không. Không chỉ bạn đâu, ngay chính bản thân mình còn thấy như vậy.
Khi nói chuyện với người khác. Nhóm đông người mình còn chen vào nói vài ba câu. Tách ra hai người là mình im ru rú, chẳng biết nói gì. Thành ra, dạo gần đây, có sự kiện gì cần tập trung nhiều người, mình cứ ám ảnh và sợ sệt. Sợ mình đến đó không có ai nói chuyện cùng, sợ không quen được mọi người, sợ người khác có nghĩ mình nhạt nhẽo quá không. Kĩ năng giao tiếp kém, phải khắc phục, lúc nào suy nghĩ áp lực này cũng đè nặng trong đầu mình. Nhát lại thêm nhát chứ chẳng thấy khắc phục ở đâu.
Ấp ủ những suy nghĩ là mình phải cố gắng nói nhiều, chủ động lên, dũng cảm lên, tự tin nhiều hơn nữa làm mình thấy mệt mỏi. Gặp mặt bạn bè đối với mình gần đây cứ như một thử thách để mình nhân cơ hội mà khắc phục sự nhút nhát chứ không đơn thuần là cuộc gặp gỡ vui vẻ giữa bạn bè với nhau. Bạn bè của mình ngày càng ít đi, trước khi câu nào được nói ra mình đều phải suy nghĩ kĩ càng, cẩn thận từng chút một. Càng áp lực càng buồn tủi chẳng muốn gặp ai.
Vì vậy, mình rất ghét cái “nhút nhát” của mình. Nó khiến mình mất bao nhiêu cơ hội tốt, người bạn tốt, những cuộc vui của tuổi trẻ. Hơn hết, nó làm mình vất vả rất nhiều. Nên, với những mong mỏi của bản thân, mình không bỏ cuộc đâu. Mình sẽ cố gắng hơn mỗi ngày. Sẽ tìm cách suy nghĩ tích cực hơn. Yêu thương bản thân hơn. Sống cởi mở hơn. Mình biết rất khó. Cực cực kì khó nhưng không thử thì làm sao biết được. Đó sẽ là động lực để có được một phiên bản tốt hơn trong tương lai dành cho mình. Mình có thể làm được. Và mình tin bạn cũng sẽ như vậy.
Share with
/
Để lại một bình luận