Đừng tiếc người yêu cũ, hãy tiếc những kỉ niệm đã qua

Mối quan hệ nào mà chẳng có chia ly? Em biết chứ, em luôn từng sẵn sàng cho điều ấy, cớ sao sự im lặng ấy lại đau như vậy? Em nhấm nháp những kỉ niệm đã cũ, nhớ những lần cùng nhau trò chuyện, vui đến mức màn đêm chẳng còn sự cô đơn.…


em co yeu toi
Mối quan hệ nào mà chẳng có chia ly? Em biết chứ, em luôn từng sẵn sàng cho điều ấy, cớ sao sự im lặng ấy lại đau như vậy?
Em nhấm nháp những kỉ niệm đã cũ, nhớ những lần cùng nhau trò chuyện, vui đến mức màn đêm chẳng còn sự cô đơn. Em nhớ những lần buồn bã chỉ cần bấm nút gọi, sẽ có người bắt máy và trò chuyện suốt một giờ đồng hồ, chỉ cần gửi một tin nhắn than thở, có người kiên nhẫn an ủi, yêu thương. Ngày trước, có người khiến trái tim này vơi bớt chơ vơ, có người khiến em mở lòng một lần nữa. Ngày trước có người sẵn sàng nghe em nhảm nhí cả ngày. Lúc đó, em ước đôi ta là mãi mãi, lúc đó, em quên mất còn có thứ gọi là “chia ly”
Dạo này em buồn lắm, cuộc sống cũng chẳng còn tươi vui, chỉ muốn gửi cho anh một dòng tin nhắn, không phải than thở, chỉ đơn giản là trò chuyện mà thôi, thế mà nhắn rồi lại xóa, đến giờ vẫn chẳng có tin nào được gửi đi.
Chuyện đôi ta chia ly bằng sự im lặng, có lẽ em có thể nhắn cho anh, biết anh vẫn sẽ trả lời. Chỉ là em im lặng, thứ em nhận được cũng là sự lặng im. Hôm trước có người bảo em rằng mai sẽ nhắn cho em, đã 4 ngày rồi, mess cũng chẳng có âm thanh nào. Thật ra em cũng biết anh sẽ không liên lạc, vì đây không phải lần đầu tiên anh gieo em hy vọng rồi lại dập tắt, chỉ là trong tâm vẫn ngốc nghếch mong chờ
Em buồn, không phải tiếc người của hiện tại, mà là tiếc những ngày đã cũ. Không phải anh thay đổi, chỉ là tâm anh từ lâu đã chẳng còn hướng về em.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *