Thanh xuân của chúng ta…

12:34, Mùng 1 tết, ngày 1 tháng 2 năm 2022 … Đây là câu chuyện đầu năm 2022 mà tôi viết, tôi không biết tại sao tôi viết những dòng này vào buổi sáng. Tôi chỉ biết rằng nếu tôi không viết, chắc tôi sẽ hét lên vì cuồng dại. Tôi yêu em 963 ngày…


thanh xuan cua sonbad

12:34, Mùng 1 tết, ngày 1 tháng 2 năm 2022 …

Đây là câu chuyện đầu năm 2022 mà tôi viết, tôi không biết tại sao tôi viết những dòng này vào buổi sáng. Tôi chỉ biết rằng nếu tôi không viết, chắc tôi sẽ hét lên vì cuồng dại.

Tôi yêu em 963 ngày và chia tay 2520 ngày. Không chính xác là 2521 ngày. Em đã bên tôi lúc khó khăn nhất trong cuộc sống.. tôi còn nhớ lúc đó 2 đứa ăn chung 1 hộp cơm , ở trong căn phòng nhỏ 8m2 có nhưng lúc làm về áp lực công việc tôi la em, em cãi lại.. Rồi chúng tôi xa nhau, em đã không còn trả lời bất kì tin nhắn hay cuộc gọi nào từ tôi nữa, cái ngày mà tới cả quyền quan tâm mà tôi dành cho em, em cũng giành nó lại….

Để rồi giờ đây, ngày ngày tôi vẫn chỉ cặm cụi vùi vào công việc như một cỗ máy không nguồn sống. Như một thói quen, sau mỗi giờ trăng lên, cả thành phố và con đường dường như không còn một ai, khi đó tôi mới lê thê ra đường. Vẫn thói quen cũ, tôi cứ cặm cụi lục tìm những hoài niệm, đay nghiến lại những nỗi đau và nhớ về những con đường cũ, những quán quen cũ vì tôi luôn nghĩ rằng: “Em vẫn còn ở đâu đó xung quanh đây”. Người đời vẫn thường trách nhau: “Khi bình yên, người ta thường quên những lời thề trong bão gió”. Còn riêng tôi giờ đây, chỉ mong sao em được vui vẻ bên người mới. Người ta sẽ bù đắp cho em những gì mà khi còn ở bên nhau, tôi không thể làm được.

sonbad

Hôm nay hai chúng tôi vô tình gặp nhau. Sau tròn 7 năm, tôi và em xem nhẫn cưới ở cùng một cửa tiệm. Cô tháng 10 này cưới, tôi thì tháng 12. Hỏi han cô vài câu xã giao, biết được chồng cô đang làm cho một công ty nước ngoài, hai người cũng đã mua nhà chuẩn bị xong đâu đấy, chỉ đợi anh ta xong dự án bên Sing. Còn được biết vợ chồng cô đã dự định sẽ đi trăng mật Châu Âu.

Tôi cười. Vì đó đều là những dự định chúng tôi đã hứa sẽ cùng nhau thực hiện. 🙂 Chúng tôi đã hứa như thế, khi cùng nhau ngồi dưới căn nhà trọ tồi tàn với mùa hè tựa như địa ngục. Khi cứ đầu tháng thức tận đêm săn hàng giảm giá, cuối tháng cầm cự bằng những gói mỳ tôm. Khi ngắm tháp Eiffel nguy nga qua cái màn hình 1,2 inch của con Nokia cổ lỗ sĩ, miệng chia nhau cốc cà phê pha phin đắng ngắt tận 5000 đồng.
 
co don
Hai người, cùng nhau bước qua quãng thời gian khổ cực nhất đời, ấy vậy mà đến khi cuối đường, người đợi tôi lại chẳng là cô nữa. Nhân đây, chúc em luôn xinh đẹp và đủ đầy !

P/s: Thanh xuân tuổi trẻ tôi là vậy đấy. Còn các bạn… hãy cùng chia sẻ với Sonbad thanh xuân của các bạn bên cmt bên dưới nhé.


Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *