Bạn không thể thay đổi 1 ai đó đâu

Một người tôn trọng quyền tự chủ và quyền tự quyết của bạn. những người khác thì không. Vì vậy, thường thì điều tốt nhất bạn có thể làm là để người đó biết rằng bạn luôn sẵn sàng khi họ cần bạn. Câu nói kinh điển: “Này, tôi biết bạn đang gặp khó khăn…


thay doi ai do

Yêu họ làm chúng ta đau khổ. Nhưng mất chúng cũng đau đớn không kém. Vì vậy, chúng tôi quyết định cách duy nhất để cứu những cảm xúc chết tiệt đó là thay đổi chúng.

Tất cả chúng ta đều biết anh ấy. Trong cuộc sống của chúng ta, chúng ta là người mà chúng ta không ngừng nói “Tôi là họ…”. Khi bật đèn hoặc cúp điện thoại, chúng ta nghĩ họ…

Có lẽ họ là gia đình. Nó có vẻ ảm đạm. Trái tim tan nát vì thất bại. từ chối. Có lẽ họ không tin vào chính mình. Và mỗi khi bạn gặp họ, bạn cố gắng lấp đầy họ bằng tình yêu và sự tin tưởng, khen ngợi chiếc áo Người Nhện mới và kiểu tóc mới của họ thật tuyệt. Bạn tình nguyện động viên họ, cho họ lời khuyên tự nguyện, giới thiệu một hoặc hai cuốn sách và tự nhủ:

“Giá mà họ tin vào bản thân …”

sonbad

Hoặc có thể là một người bạn. Có thể bạn cho rằng họ quá tuyệt vọng. Uống quá nhiều. người tình lừa dối. Đốt hết tiền vào niềm đam mê đua xe quái dị nhưng đầy ám ảnh của bạn. Bạn gạt chúng sang một bên và khích lệ chúng như những người bạn của bạn. Có thể bạn đề nghị xem bảng sao kê ngân hàng của họ và thậm chí có thể cho họ vay tiền một hoặc hai lần. Trong khi đó, bạn cứ nghĩ trong đầu.

“Giá mà họ biết nghĩ…”

Hoặc có thể là trường hợp xấu nhất. Đó có thể là chồng/vợ/bạn trai/bạn gái. Hoặc tệ hơn, chồng cũ/vợ cũ/bạn trai/bạn gái cũ. Chuyện đã qua lâu rồi nhưng tôi vẫn nuôi hy vọng rằng họ sẽ thay đổi. Thực tế là có một số thông tin đặc biệt mà họ chưa đọc sẽ thay đổi mọi thứ. Cuối cùng, họ có thể mua những cuốn sách mà họ chưa bao giờ chạm vào. Có lẽ bạn đang kéo họ đến một nhà trị liệu mà họ không muốn đến. Có lẽ bạn đang ở lúc 2 giờ sáng. “Tại sao nó vẫn chưa đủ tốt cho tôi!!!?”

Vâng, cứ như thể điều đó từng có tác dụng…

sonbad media

Ai cũng có một người như thế trong đời. Yêu họ làm chúng ta đau khổ. Nhưng mất chúng cũng đau đớn không kém. Vì vậy, chúng tôi quyết định cách duy nhất để cứu những cảm xúc chết tiệt đó là thay đổi chúng. “Tôi muốn chúng…”

Trong chuyến lưu diễn mùa xuân này, có một phần hỏi đáp ngắn sau mỗi buổi biểu diễn. Lúc nào cũng vậy, ở mỗi thành phố, ít nhất một người sẽ đứng lên, mô tả chi tiết tình trạng khó khăn của họ và hỏi: “Làm cách nào tôi có thể thay đổi bạn? Mọi thứ sẽ tốt hơn nếu tôi chỉ làm X.” Và câu trả lời của tôi trong mọi trường hợp là như nhau. Tôi không thể thay đổi nó.
Bạn không thể thay đổi ai đó. Bạn có thể truyền cảm hứng để họ thay đổi. Bạn có thể huấn luyện chúng theo hướng thay đổi. Bạn có thể hỗ trợ họ thông qua quá trình biến đổi của họ. Tuy nhiên, nó không thể thay đổi.

Bởi vì mong muốn buộc ai đó làm điều gì đó, ngay cả vì lợi ích của chính họ, đòi hỏi sự ép buộc hoặc thao túng. Điều này đòi hỏi phải can thiệp vào cuộc sống của họ theo cách vi phạm ranh giới và làm hỏng các mối quan hệ. Trong một số trường hợp, tác hại lớn hơn lợi ích.

Đây là một vi phạm ranh giới thường không được chú ý vì nó được thực hiện với danh nghĩa thiện chí. Timmy mất việc. Timmy nằm dài trên chiếc ghế dài của mẹ, cảm thấy thương hại và tuyệt vọng cho chính mình mỗi ngày. Thế là mẹ anh bắt đầu điền đơn xin việc cho Timmy. Người mẹ bắt đầu la mắng Timmy, xúc phạm anh ấy và khiến anh ấy cảm thấy tội lỗi vì đã là một kẻ ngốc. Cô ấy có thể đã ném trạm chơi game của anh ấy ra ngoài cửa sổ để động viên anh ấy. Ý định của người mẹ là tốt và một số người coi đó là một dạng tình yêu “thép” cao cả, nhưng kiểu hành vi này cuối cùng đã phản tác dụng. Đây là một sự vi phạm ranh giới. Nó có nghĩa là chịu trách nhiệm về hành động và cảm xúc của người khác, và ngay cả khi điều đó được thực hiện với mục đích tốt nhất, việc phá vỡ ranh giới có thể làm hỏng mối quan hệ.

Hãy nghĩ về vấn đề như thế này. Timmy yêu bản thân mình. Timmy đấu tranh để hiểu tầm quan trọng và ý nghĩa của cuộc sống trong thế giới tàn nhẫn và tàn nhẫn này. Sau đó, mẹ anh đột nhiên xuất hiện, bỏ Playstation và tìm một công việc khác theo đúng nghĩa đen. Điều này không những không giải quyết được vấn đề về niềm tin của Timmy rằng thế giới tàn nhẫn và tàn nhẫn và anh ấy không có chỗ đứng trong đó, mà còn thực sự cho Timmy thêm bằng chứng rằng anh ấy về cơ bản là con người, và nó có những vấn đề của nó.

son art

Rốt cuộc, nếu Timmy không phải là một thằng điên rồ, thì anh ta sẽ đếch cần bà mẹ ra ngoài tìm việc giùm mình, phải không?

Timmy thay vì học được rằng, “Ờ, thế giới vẫn ổn và tôi có thể xử lý được chuyện này,” bài học là, “Phải rồi, tôi là thằng đàn ông trưởng thành vẫn cần đến mẹ làm mọi thứ cho mình —tôi biết có thứ gì đó sai sai với tôi mà.” Đó là cách mà những nỗ lực tốt nhất để giúp đỡ người khác thường phản tác dụng. Bạn không thể khiến ai đó tự tin hoặc tôn trọng bản thân họ hoặc nhận lãnh trách nhiệm—vì phương tiện bạn dùng để làm việc này đã phá hủy sự tự tin, sự tôn trọng và trách nhiệm.

Để một người thực sự thay đổi, họ phải cảm thấy rằng việc thay đổi là chuyện của họ, rằng chính họ chọn nó, họ kiểm soát được nó. Bằng không sẽ mất hết tác dụng. Một lời chỉ trích phổ biến về công việc của tôi là, không giống như hầu hết các nhà văn tự giúp đỡ, tôi không khuyên mọi người làm điều này hay điều kia. Tôi không vạch ra một kế hoạch hành động với các bước từ A đến F, và tôi không trình bày hàng chục bài tập ở cuối mỗi chương.

Lý do tôi làm điều này rất đơn giản. Bạn không có quyền quyết định điều gì phù hợp với mình. Tôi không có quyền quyết định điều gì khiến bạn tốt hơn. Và ngay cả khi tôi đang bảo bạn làm điều đó chứ không phải vì bạn, thì điều đó có nghĩa là tôi đang tước đi hầu hết những lợi ích về mặt cảm xúc của bạn. Những người có xu hướng sống trong một thế giới tự lực sống ở đó bởi vì họ không thể chịu trách nhiệm cho những lựa chọn của chính mình. Thế giới đầy rẫy những người lang thang suốt cuộc đời để tìm kiếm ai đó (một nhân vật có thẩm quyền, một tổ chức hoặc một bộ nguyên tắc) để nói cho họ biết chính xác những gì họ nghĩ, cần, suy nghĩ, làm hoặc quan tâm.

Nhưng trên thực tế tất cả các hệ thống giá trị sớm muộn gì cũng sẽ biến mất. Tất cả các định nghĩa về thành công cuối cùng sẽ biến thành f * ck. Và nếu bạn phụ thuộc vào giá trị của người khác, trước hết bạn sẽ cảm thấy lạc lõng và đánh mất bản sắc của mình. Bởi vậy nếu có thằng cha nào đó giống tôi đang đứng trên sân khấu và bảo với bạn vì một nửa khoản tiền dành dụm cả đời của bạn, rằng tôi sẽ chịu trách nhiệm cho cuộc đời bạn và nói cho bạn biết chính xác những gì cần làm và nên coi trọng thứ gì thì tôi không chỉ đang tiếp tục duy trì vấn đề ban đầu của bạn, mà tôi còn đang giết bạn khi làm thế.

Những người sống sót sau sang chấn tâm lý, những người từng bị bỏ rơi hay xấu hổ hay cảm thấy lạc lõng, họ đã sống sót qua nỗi đau đó bằng cách bám víu vào những thế giới quan hứa hẹn mang lại hy vọng cho họ. Nhưng chỉ đến khi nào họ học được cách tự mình tạo ra hy vọng cho bản thân, lựa chọn các giá trị của riêng họ, chịu trách nhiệm cho những trải nghiệm của mình, thì vẫn chưa có gì thực sự chữa lành. Và với một ai đó xen vào và nói, “Đây này, tôi đã dọn sẵn cho bạn hệ giá trị của tôi. Bạn có muốn ăn kèm với khoai tây chiên không?” chỉ kéo dài thêm vấn đề, ngay cả nếu nó được làm với ý định tốt đẹp nhất.

LÀM THẾ NÀO BẠN CÓ THỂ GIÚP NGƯỜI KHÁC

Vì vậy, nếu bạn không thể khiến mọi người thay đổi, nếu can thiệp vào cuộc sống của họ theo cách loại bỏ trách nhiệm đối với những lựa chọn của họ là phản tác dụng, bạn có thể làm gì? làm thế nào để bạn giúp đỡ họ?

1. LÀM GƯƠNG

lifestyle

Bất cứ ai đã từng thực hiện một thay đổi lớn trong cuộc sống của họ sẽ biết rằng nó có tác động lan tỏa đến các mối quan hệ. Bạn ngừng uống rượu và tiệc tùng, và đột nhiên bạn bè của bạn cảm thấy rằng bạn đang phớt lờ họ hoặc bạn “quá tốt” để đi chơi cùng.

Nhưng đôi khi, rất hiếm khi, một trong những người trong nhóm đó sẽ ngại ngùng và nói: “Vâng, tôi nghĩ tôi cần phải giảm bớt việc uống rượu của mình” và họ sẽ rời câu lạc bộ để đi chơi với bạn. Họ cũng có những thay đổi giống như bạn. Và đó không phải là vì bạn đã nói, “Này, đừng có say vào thứ Ba,” mà đơn giản là vì bạn đã bỏ rượu và điều đó đã truyền cảm hứng cho những người khác.

2. THAY VÌ CHO NGƯỜI KHÁC CÂU TRẢ LỜI, HÃY HỎI HỌ NHỮNG CÂU HỎI HAY HƠN

Nếu bạn nhận ra rằng việc áp đặt câu trả lời của mình cho người khác đang cản trở lợi ích của câu trả lời đó, lựa chọn duy nhất của bạn là giúp người đó đặt những câu hỏi hay hơn.

  • Thay vì nói: “Bạn phải đấu tranh với sếp của mình để được thăng chức”, bạn có thể nói: “Bạn có nghĩ rằng mức lương này cao không?”
  • Thay vì nói, “Bạn phải chịu đựng những điều nhảm nhí của mình,” bạn có thể nói, “Bạn có cảm thấy phải chịu trách nhiệm về những điều nhảm nhí của em gái mình không?”
  • Thay vì nói: “Đừng kéo quần lên nữa, kinh tởm quá,” hãy nói: “Bạn đã bao giờ nghĩ đến việc đi vệ sinh chưa? Bây giờ, tôi có thể chỉ cho bạn cách đi vệ sinh không?”

Thật khó để đặt câu hỏi cho người khác. Kiên nhẫn là cần thiết. Và suy nghĩ. Sau đó, bạn phải chăm sóc chúng. Nhưng có lẽ đó là lý do tại sao nó rất hữu ích. Khi bạn trả tiền cho một nhà trị liệu, về cơ bản bạn đang trả tiền cho những câu hỏi hay. Và đây là lý do tại sao một số người coi liệu pháp tâm lý là “vô ích”. Bởi vì họ đi trị liệu và nghĩ rằng họ nhận được câu trả lời cho vấn đề của mình, nhưng họ lại được hỏi thêm nhiều câu hỏi hơn.

3. GIÚP ĐỠ VÔ ĐIỀU KIỆN

lady

Tôi không nói rằng bạn không nên trả lời người khác. Nhưng câu trả lời phải do chính người đó tìm ra. Có một sự khác biệt lớn giữa việc nói “Này, tôi biết điều gì là tốt nhất cho bạn” và việc bạn đến gặp tôi và nói: “Bạn nghĩ điều gì là tốt nhất cho tôi?”

Một người tôn trọng quyền tự chủ và quyền tự quyết của bạn. những người khác thì không. Vì vậy, thường thì điều tốt nhất bạn có thể làm là để người đó biết rằng bạn luôn sẵn sàng khi họ cần bạn. Câu nói kinh điển: “Này, tôi biết bạn đang gặp khó khăn ngay bây giờ. Nếu bạn muốn nói chuyện, hãy nói với tôi.”

Nhưng bạn có thể cụ thể hơn. Vài năm trước, một người bạn của tôi đã trải qua một chuyện tồi tệ với bố mẹ cô ấy. Thay vì cho anh ấy lời khuyên hoặc bảo anh ấy phải làm gì, tôi kể cho anh ấy nghe một số vấn đề tôi gặp phải với bố mẹ trong quá khứ mà tôi cảm thấy chúng tôi có điểm chung. Mục tiêu không phải là khiến anh ấy nghe theo lời khuyên của tôi hay làm theo những gì tôi làm hoặc quan tâm đến những gì đã xảy ra với tôi. tất cả mọi thứ phụ thuộc vào anh ta. Tôi chỉ đưa ra một gợi ý. Và nếu nó hữu ích cho anh ta, anh ta có thể sử dụng nó. Nếu không nó không quan trọng.

Bởi vì khi chúng tôi làm điều này, những câu chuyện của chúng tôi truyền đạt những giá trị bên ngoài chúng tôi. Tôi không cho anh ta lời khuyên. Chính trải nghiệm của tôi đã giúp anh ấy có cái nhìn khác về trải nghiệm của mình. Và quyền lựa chọn, chịu trách nhiệm về trải nghiệm của mình là không bị cản trở, không bị cản trở và luôn được tôn trọng. Vì suy cho cùng, mỗi chúng ta chỉ có thể thay đổi chính mình mà thôi. Chắc chắn, Timmy có thể có một công việc tuyệt vời và một máy chơi game, nhưng chỉ khi hình ảnh của anh ấy thay đổi thì cảm xúc của anh ấy về bản thân và cuộc sống mới thay đổi. Nếu không thì anh ấy vẫn là Timmy. Ngoại trừ lần này, làm mẹ thậm chí còn khó chịu hơn.

Nguồn: markmanson


Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *