[Review] 5cm/s – Khi trưởng thành khiến tình yêu dần tàn lụi

Bên kia những nhịp điệu đong đưa của thời gian, tựa như những cánh hoa nở rộ trong vùng kí ức, 5cm/s trở thành một tác phẩm điện ảnh hoàn hảo do bàn tay tài hoa của đạo diễn Shinkai Makoto khắc họa. Bức màn mở ra vào tháng 03 năm 2007, và từ đó,…

5 centimetres per second review

Bên kia những nhịp điệu đong đưa của thời gian, tựa như những cánh hoa nở rộ trong vùng kí ức, 5cm/s trở thành một tác phẩm điện ảnh hoàn hảo do bàn tay tài hoa của đạo diễn Shinkai Makoto khắc họa. Bức màn mở ra vào tháng 03 năm 2007, và từ đó, không chỉ là một bộ phim, mà còn là một biểu tượng, một điểm son lấp lánh trong bảng thành tựu của Shinkai.

Với khả năng kể chuyện tinh tế, Shinkai đã xây dựng nên danh tiếng của mình như một “phù thủy nỗi buồn”. Qua từng hình ảnh, từng khung cảnh, ông vẽ nên những tâm hồn, những cảm xúc, khiến cho người xem không chỉ xem phim mà còn trải qua những trạng thái tinh thần khác nhau.

Bên cạnh một thế giới thay đổi không ngừng, bộ phim xoay quanh cuộc đời và những mối quan hệ của Toono Takaki. Từ những ngày xanh tươi trong thập kỷ 90 của thế kỷ XX cho đến năm 2008, chúng ta được chứng kiến sự biến đổi của thời gian và cảm nhận sâu sắc về sự đa dạng của thế giới tâm hồn con người. Nhưng cuối cùng, như những vòng xoáy không ngừng quay, như những cơn gió đưa lá bay, câu chuyện của Takaki và những cánh hồng lướt qua cuộc đời anh không khỏi đổ vỡ, để lại dư âm của những cảm xúc không lời.

CHƯƠNG I: HOA ANH ĐÀO – TÌNH ĐẦU LÀ TÌNH ĐẸP NHẤT

anime 5cm tren giay

5cm/s không chỉ là tốc độ của những cánh hoa anh đào rơi lả tả, nó còn là tốc độ của sự lặng lẽ đi qua cuộc đời nhau, khi chúng ta để mất đi những cảm xúc thiêng liêng nhất của tình yêu.”

Những rung động đầu đời của Toono Takaki bắt đầu trong những năm thơ ấu, khi ngẫu nhiên chạm mặt cô bạn đồng trang lứa, Shinohara Akari. Họ dần trở nên thân thiết nhờ vào cùng một số phận và sở thích chung. Nhờ Akari, chàng thiếu niên nhút nhát Takaki đã học cách yêu thương, dũng cảm hơn vì người ấy, bất chấp mọi khó khăn, và mong muốn mãi mãi bên nhau.

Nhưng đời không mấy khi trọn vẹn, trong bình minh của tình yêu nở rộ, gia đình Akari phải dời đi vì công việc của bố cô. Dù viết thư vài lần, thời gian không dung thứ cho tình cảm. Takaki cố gắng gửi tình cảm của mình trong bức thư cuối cùng và cuối cùng, bước lên chuyến tàu đến Tochigi – nơi Akari đang sống, trước khi khoảng cách vật lý giữa họ trở nên không thể vượt qua. Mặc dù bức thư bị đánh mất trong cơn bão tuyết, những khoảnh khắc hạnh phúc ngắn ngủi đọng lại trong tâm hồn, khi họ cùng nhau thưởng thức cơm hộp và nhớ về quá khứ. Khi ánh bình minh nở rộ, họ chia tay bằng nụ hôn đầu, và Takaki trở về nhà với trái tim đau đớn, thừa nhận thực tế rằng mối tình đầu của anh và Akari có lẽ sẽ không bao giờ có cơ hội tái ngộ.

Như chiếc lá rơi theo cơn gió bất kì, lá thư của Takaki bay xa, biến mất trong tuyết trắng. Lá thư của Akari cũng không gửi đi, bí mật ẩn giấu mãi mãi. Một câu chuyện tình ngây thơ, xanh ngát kết thúc với nỗi tiếc nuối ‘đã có duyên nhưng không có phận’, vì những hạn chế của thời gian, vì sự do dự từ hai tâm hồn trong cuộc sống.

CHƯƠNG II: PHI HÀNH GIA – MỘT ĐOẠN TUỔI TRẺ HÓA THÀNH HỒI ỨC, TIẾC NUỐI ĐẾN TẬN CÙNG

review 5cm tren s

Số hạnh phúc khả dĩ trong cuộc đời, theo thống kê, chỉ chiếm tỷ lệ 0,000049, chẳng khác nào một cơ hội nhỏ bé giữa biển người và thời gian. Vì vậy, anh không thể yêu em, và em cũng không dám trách anh.”

Góc nhìn nay đã dịch chuyển sang Sumida Kanae – một cô gái đã âm thầm đem lòng yêu Toono Takaki từ thời cấp II, nhưng chưa bao giờ dám thổ lộ tình cảm của mình. Mỗi lần cô trầm mình trong sự dịu dàng và tĩnh lặng của Takaki, cô như một người lạc hướng trong mê cung tình thương. Trong mắt Kanae, Takaki thể hiện mình như một hiện thực xa lạ, như một hình bóng vô tận. Cậu có vẻ ngoại hình dễ thương, tính cách tốt, xa cách và đôi khi mang những thói quen kì quặc. Gaze của Takaki thường lơ đễnh, tập trung vào một điểm xa xôi, nhưng không thuộc về thực tại này, và những tin nhắn không gửi đi trên điện thoại di động cũng không phải dành cho bất cứ ai.

Kanae đã đặt ra mục tiêu, khi cô bám trên những con sóng dập dìu, cô sẽ thổ lộ tình cảm của mình với Takaki. Và cuối cùng, Kanae đã đạt được một phần của mục tiêu này. Nhưng chỉ một phần. Trong khoảnh khắc hai thiếu niên đứng đối diện với tàu vũ trụ đang khởi hành vào không gian bát ngát, Kanae đã đưa ra quyết định của mình – để buông bỏ, để nước mắt lặng lẽ rơi. Bởi cô hiểu rằng, dù có bao lần hòa mình vào những tình huống giả tạo với Takaki, dù có đi bất cứ đâu cùng anh, từ cùng nhau trên chiếc xe máy đến chỗ thăm cửa hàng và tự do tám chuyện, dù đã phát hiện ra rằng đằng sau vẻ ngoài hời hợt ấy chỉ là một hồn ma luôn đầy niềm nhớ nhung quá khứ, dù có thể đã dám mạo hiểm lướt ván trên biển, nhưng ánh mắt của Takaki không bao giờ dừng lại trên cô – cũng giống như tình yêu của cậu, không bao giờ hướng về phía cô.

Kẻ yêu thầm Sumida Kanae kết thúc mảnh tình buồn của mình trong sự tiếng nức nở khẽ khàng và sự thấu hiểu âm thầm về tất cả những gì Takaki mang trong lòng. Cô chính là hình bóng thân thuộc nhất của tất cả chúng ta khi yêu thầm – không phải lúc nào cơn mưa cũng thấm sâu, cố gắng giữ một tình yêu với người không yêu mình chỉ làm tổn thương thêm tâm hồn của chính mình.

CHƯƠNG III: 5CM/S – CÁI GIÁ CỦA TRƯỞNG THÀNH THÌ RA LẠI ĐẮT ĐỎ NHƯ THẾ

centimeters per seconds 5cms review

Đối với những người không sẵn lòng chờ đợi, thời gian trở thành tội ác với sự lãng phí. Họ bất hạnh vì cảm giác bị động, cảm giác dựa vào một thứ gì đó hoặc một ai đó khác.

Thời gian trôi nhanh như một nhạc điệu quen thuộc và đưa chúng ta đến năm 2008. Toono Takaki đã trở thành một người đàn ông trưởng thành, với công việc ổn định và những mối tình thoáng qua. Anh trôi như một cỗ máy cũ, cảm giác như đang trôi dần về phía hư hỏng, bị cuốn theo vòng xoáy công việc và tài sản cay đắng. Sự lạc hậu này cũng tác động lên mảng tình cảm của anh. Anh yêu và tan rã, cảm nhận vết thương đối với chính mình và đối phương. Trong giấc mơ, hình ảnh của Akari – tình đầu đã bị mất dần, lại xuất hiện ngày càng thường xuyên hơn. Những yếu tố này từ từ đẩy Takaki vào bên kia ranh giới của sự tan vỡ. Anh suy nhược và quyết định từ bỏ công việc tại một tập đoàn lớn, học cách cân bằng cuộc sống, thưởng thức những niềm vui hàng ngày thay vì luôn lo âu và áp lực.

Chương III dẫn dắt chúng ta qua thời gian để đối diện với sự gặp gỡ cuối cùng giữa Takaki và Akari, qua những lời kể từ hai góc nhìn khác nhau. Lúc này, Shinohara Akari đang chuẩn bị cho ngày cưới của mình. Trong quá trình dọn dẹp, cô phát hiện một bức thư mà cô từng dự định gửi cho Takaki và cười vui vẻ vì những kỷ niệm ngủ yên dưới lớp bụi thời gian bỗng chốc trở nên sáng tỏ và sống động như hôm qua.

Hai người, không có sự hẹn ước, đồng loạt đi ngang qua nhau trên một đoạn đường, cảm giác quen thuộc của mong đợi bắt đầu lấn át. Takaki nỗ lực hết mình để quay lại, nhưng một chuyến tàu đi ngang cắt ngang đoạn đường. Khi tầm nhìn rõ ràng, phụ nữ ấy đã biến mất. Takaki thở dài nhẹ nhõm, không hối tiếc, tiếp tục bước đi, từ bỏ những tư tưởng cứng nhắc và sẵn sàng đón nhận tương lai đang chờ đợi.

Cuối cùng, mỗi giai đoạn trong hành trình của Toono Takaki cũng có thể là chặng đường của chính chúng ta khi xem cuộc sống. Cuộc hành trình thường luân phiên giữa những sự gặp gỡ và xa cách, rung động và đau khổ, mỏi mệt và hạnh phúc. Cuộc sống như một vòng xoáy vô tận của những trải nghiệm khác nhau, nhưng hy vọng cuối cùng chúng ta tìm thấy một điểm dừng, nơi chúng ta có thể sống một cuộc sống trọn vẹn và không hối tiếc.


Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *