Your cart is currently empty!
CoCo – Bộ phim hoạt hình khiến tôi xem lại 3 lần
Hôm nay mình muốn nhắc đến một bộ phim hoạt hình mà mình khá tâm đắt, lúc nào cũng bảo bạn bè hãy xem, ấy chính là CoCo – Hội ngộ diệu kỳ. Mình không muốn kể quá chi tiết về bộ phim mà chỉ nêu lên cảm nhận của bản thân khi đã xem…

Hôm nay mình muốn nhắc đến một bộ phim hoạt hình mà mình khá tâm đắt, lúc nào cũng bảo bạn bè hãy xem, ấy chính là CoCo – Hội ngộ diệu kỳ. Mình không muốn kể quá chi tiết về bộ phim mà chỉ nêu lên cảm nhận của bản thân khi đã xem ba lần và yêu quý phim vì nội dung và hình ảnh như thế nào.
THỨ NHẤT: CÁI CHẾT SAU CÙNG:
Gia đình là một điều quan trọng trong cuộc sống mà chúng ta không thể chối bỏ được.
Phân đoạn có lẽ sẽ khiến mình nhớ mãi chính là lúc Chicharrón – một linh hồn bị tất cả người ở Vùng Đất Người Sống quên lãng, tan biến khỏi thế giới trước mắt Miguel và Hector. Và đó chính là “cái chết sau cùng”. Con người có thể tồn tại mãi trong câu chuyện của những người nhớ đến ta, họ truyền nhau mãnh ký ức để giúp ta vẫn còn hiện hữu ở đâu đó, ở Vùng đất nào đó trên thế giới này. Sự lãng quên là một điều đáng sợ và khiến ta chết đi trong đau buồn vì không một ai trên cõi đời này còn nhớ ta là ai!
Nhưng dạo gần đây tôi lại nghĩ nó có thật không? Tôi thật sự không hẳn mong rằng con người khi ra đi sẽ về Vùng đất người chết và rồi tan biến. Vậy còn chuyển kiếp, luân hồi thì như thế nào? Tôi thật sự suy nghĩ sâu xa về vấn đề này.
(Có thể nói một cách nhấn mạnh rằng bộ phim mang đậm văn hóa và bản sắc dân tộc của người Mexico, và nó được thể hiện rõ ràng, tôi không tranh cãi về thuyết của họ được. Ở đây, tôi là một người Phương Đông, suy nghĩ và văn hóa của tôi là như thế, chúng ta không bàn về văn hóa khác nhau.)
Những người đang sống ở Vùng Đất Người Sống họ vẫn cảm thấy cô đơn ngay trong chính cuộc sống của họ, họ cố gắng tìm đến một nơi mới để giải thoát khỏi sự đau khổ này, nhưng ai là người dẫn lối cho họ, hay cho họ biết được rằng điều họ nghĩ là giải thoát có đúng không, hay lại bước sang một thế giới u uất khác, và rồi tan biến trong sự im lặng và xót xa cùng cực? Đối lập với ánh đèn rực rỡ của thành phố xa hoa, những khu người nghèo khổ vẫn đang thoi thóp kia, sự sống có ý nghĩa gì không?
Trong phim, sự phân biệt giàu nghèo ở xứ sở linh hồn chẳng khác gì ở Vùng đất người sống, thế giới mới này cũng đầy rẫy điều khó khăn, vậy thật sự sẽ tốt hơn nếu một người chọn đi về một thế giới mới? Thế giới người chết cũng không thiếu quy định khắt khe như chỉ có những ai được tưởng nhớ thờ phụng mới có thể đi qua cửa sắt to lớn, bước lên chiếc cầu cánh hoa mà tìm đến người thân, đoàn tụ cùng họ.
Tôi đang suy nghĩ, những người họ đau buồn vì gia đình họ, không muốn tồn tại trong một mối liên kết với người nhà và chọn một hướng đi không ai nhớ đến… họ sẽ chọn tan biến đúng chứ?
Ai rồi cũng chết, tại sao con người được sinh ra ở nơi có sự sống lại phải đối xử với nhau theo nhiều cách, có khi còn tệ hại đến nỗi buộc bản thân họ phải chọn một nơi mới cho chính mình?
Hạnh phúc là gì?
Mọi thứ tiền tài, của cải, danh vọng… rõ ràng không thể theo ta sang Thế giới người chết…
Có vẻ bài viết này mang khá nhiều câu hỏi và kèm sự tiêu cực của ý nghĩa cái chết để giải thoát… Tôi thật sự mang theo những suy nghĩ ấy…
Vậy xin hãy đối với nhau tốt hơn một chút được không? Hãy cho nhau hạnh phúc có được không? Tại sao vậy? Hãy sống trọn vẹn theo tự nhiên có được không? Đừng bắt một kẻ tổn thương chọn cho mình một nơi không ai biết sẽ ra sao làm lối thoát!
Để lại một bình luận