Bạn mất bao nhiêu thời gian trong đời để hối hận

Mong rằng khi đọc được câu hỏi này, câu trả lời của bạn không phải là “phần lớn thời gian trôi qua đều dành cho sự tiếc nuối về những điều đã làm, những người đã gặp, những lựa chọn đã đánh đổi, những quyết định đã dũng cảm chấp nhận để thử thách chính…


hoi han

Mong rằng khi đọc được câu hỏi này, câu trả lời của bạn không phải là “phần lớn thời gian trôi qua đều dành cho sự tiếc nuối về những điều đã làm, những người đã gặp, những lựa chọn đã đánh đổi, những quyết định đã dũng cảm chấp nhận để thử thách chính mình”.

Tôi từng đọc được một câu nói rất thú vị: “Tuổi trẻ đúng là thời gian để thử và sai, nhưng thử bao nhiêu là đủ và sai bao nhiêu thì vừa?” Thực tế thì chẳng có bất cứ ai biết chính xác về số lượng cho sự vừa đủ đó. Ta chỉ biết rằng, vào một ngày nọ, sau hết thảy những vấp ngã đã trải qua, ta tự cởi bỏ lớp áo “sửu nhi” của mình và trở thành một con người hoàn toàn mới: không còn “thử để biết mình đúng hay sai” mà sẽ là “làm một cách dứt khoát vì khả năng phạm sai lầm đã được giảm đi thấp nhất có thể”. Vậy nên, chỉ có bản thân mỗi người mới biết khi nào là lúc hoàn toàn phù hợp để trưởng thành và thật sự mạnh mẽ, rắn rỏi hơn chính mình của những ngày đã cũ.

sonbad chon chay tinh yeu

Thật lạ là chúng ta thường dành phần lớn thời gian của tuổi trẻ để học cách làm cho mình chín chắn hơn, nhưng khi có được điều đó, ta lại dành phần lớn khoảng thời gian tiếp theo để hối tiếc về những điều mình đã làm hoặc không làm lúc còn trẻ. Tất nhiên, có những cuộc chia tay và mất mát mà bạn sẽ hối hận suốt đời. Nhưng đâu phải cuộc đời là thế? Vào thời điểm thích hợp nhất, chúng ta sẽ làm điều đó, gặp một ai đó, chọn con đường này, hoặc đánh mất một thứ mà chúng ta từng yêu quý. Thời gian chúng ta lãng phí cho sự hối tiếc thực sự là lãng phí. Bởi vì mọi lựa chọn chúng ta đưa ra vào đúng thời điểm sẽ luôn là lựa chọn tốt nhất vào thời điểm đó. Điều duy nhất mọi người nên và có thể làm là tin vào sự lựa chọn của mình và cố gắng hết sức để nhìn thấy hậu quả của những lựa chọn này. ‘Ngày ấy’ hay ‘Ước gì nó là quá khứ’ suy cho cùng cũng chỉ là những giả định về những điều không thể thay đổi. Vậy chẳng phải bạn nên điều chỉnh những ý nghĩa ấy trở thành “mình sẽ làm được nếu mình luôn nỗ lực để trở thành phiên bản tốt nhất của bản thân” hay sao!

Dù có quay đầu nhìn lại bao nhiêu lần đi chăng nữa, bạn cũng sẽ thấy được một điều quan trọng rằng: Đa phần mọi người xung quanh đều đang tiếp tục bước đi và nhìn về phía trước; nên nếu bạn cứ giữ mãi thói quen sống trong quá khứ như vậy, bạn sẽ trở thành nạn nhân của chính mình vì ánh mắt thì cứ mải mê nhìn về phía sau, trong khi phía trước thì đầy rẫy ổ gà, ổ voi, hố tử thần sẵn sàng nuốt chửng bạn mà chẳng hề ngần ngại. Những lúc thật sự bế tắc, mỏi mệt hay cần tìm kiếm động lực từ điểm bắt đầu nào đó trong quá khứ, hãy cố gắng giữ trái tim và khối óc của mình “nhìn sang trái” một tí thôi, rồi lại hướng về phía trước nơi tương lai đang chờ đón bạn ấy. Việc cứ mãi “ngoái ra sau” sẽ khiến bạn đơ cổ và khó chịu lắm, lúc đó chỉ có dầu xoa bóp mới giúp được bạn chứ chẳng ai lại dành thời gian cho những người có thể khiến mình bị thụt lùi hay chậm lại cả, phải không!

Tôi cũng từng có cảm giác hối hận về những điều đã trôi qua trong đời nhưng tôi luôn cố gắng làm cho cảm giác ấy biến mất càng nhanh càng tốt. Bởi nó khiến tôi yếu đuối và trở nên cay nghiệt với chính mình, khiến tôi bỏ đi những cơ hội được sống những ngày hạnh phúc và vô lo. Đặt chân lên chuyến hành trình tuổi trẻ của đời mình và mạnh dạn bước đi đã là một sự lựa chọn. Vì vậy, hãy sống với sự lựa chọn này cho đến cùng và để điểm đến của bạn tràn ngập niềm vui, sự hài lòng và niềm tự hào!


Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *