Your cart is currently empty!
Cần có 1 thế hệ chịu thiệt thòi
Xã hội đang thay đổi. Nhiều người đã biết cách giáo dục đúng đắn. Nhưng vẫn còn quá nhiều gia đình châu Á “kiểu mẫu” thế kia. Hãy chấm dứt điều sai lầm này trong thế hệ của chúng ta.

Con người thèm muốn những thứ mình chưa có. Vì vậy, khi lớn lên, người ta có xu hướng tìm kiếm những thứ mình ít có/ít được khi còn nhỏ.
Đối với một số người, đó là món đồ chơi hoặc món quà mà họ muốn khi còn nhỏ. Đối với một số người, nó đi đây đó. Đối với một số người, nó chỉ là một trò chơi thô bạo. Đối với nhiều người, đó là cái tôi. tôi trong gia đình Nếu bạn sống trong một ngôi nhà châu Á điển hình, bạn sẽ hiểu ý tôi. Ý tôi là một gia đình phong kiến châu Á, nhẹ hay nặng.
Con phải luôn vâng lời cha mẹ, dù cha mẹ đúng hay sai. Bạn phải tôn trọng tất cả những gì họ dạy nếu không bạn sẽ bị “hư hỏng”. Bạn phải im lặng vì ý kiến, quyết định và câu hỏi của bạn là trò trẻ con. Chắc hẳn bạn đã không ít lần bị đánh, bị mắng vì bố mẹ tức giận. Con có thể đúng, nhưng cha mẹ sẽ không bao giờ thừa nhận mình sai. Bạn có thể là một người kén chọn xuất sắc, nhưng cha mẹ bạn hiếm khi khen ngợi bạn hoặc thể hiện tình cảm rõ ràng với bạn.
Những điều này nói lên hai điều: cha mẹ có cái tôi lớn và cố gắng thỏa mãn chúng bằng cách bóp nghẹt cái tôi của người khác, và con cái không nên có một cái “tôi” ở nhà. Bởi vì? Các phụ huynh khác cũng đã thanh toán một lần. Trong thời thơ ấu, cái tôi của họ không được chấp nhận. Vì vậy, họ coi đó là điều hiển nhiên, đó là đặc quyền của người lớn và họ cố gắng tìm cách nâng mình lên bằng cách hạ thấp người khác. Mọi người hiếm khi coi trọng những gì họ có. Do đó, những người thân của anh ta – những sinh vật nhận ra rằng có rất ít “tình yêu” trong cuộc sống hàng ngày – trở thành nạn nhân trực tiếp của chính bản ngã của anh ta.
Tôi không phủ nhận tình cảm của bố mẹ hay công lao của họ. Đừng cố đánh tráo lời tôi.
Nói thật nhé, bạn có cảm nhận được tình yêu của bố mẹ qua đòn roi không? Không. Đấy là một câu bao biện. Bố mẹ sử dụng bạo lực hay mắng chửi vì họ không biết cách dạy con nào khác, vì họ bực và trên hết, vì cách đó tiện lợi, nhanh chóng.
Đừng lôi mấy trường hợp mất dạy đáng ăn đòn vào đây. Nếu bạn thực sự muốn lắng nghe thì đừng cố tìm cách bao biện. Và nhân tiện, đấy là ngụy biện NAXALT.
Và từ hàng ngàn năm trước, vấn đề này đã trở thành một vòng lặp trong mỗi gia đình châu Á. Tới mức mà cái tôi còn lớn hơn cả tình cảm gia đình.
Nếu bạn là một nạn nhân, hẳn bạn sẽ không muốn con mình rơi vào vòng lặp đó.
Có phụ huynh không hề nhận ra điều này. Có người đã nhận ra nhưng thất bại trong việc cố gắng thay đổi, thả mình cho bản năng và cái tôi.
Điều tôi luôn nói là, hãy tìm nguyên nhân gây ra vấn đề và tập trung vào giải quyết hậu quả.
Để chấm dứt vấn đề này một lần và mãi mãi, cần có một thế hệ chịu thiệt thòi. Đó là thế hệ của chúng ta – những người đã chịu kha khá ảnh hưởng của nó, cũng là những người hiểu rõ nó từ sớm.
Liệu bạn sẽ chấp nhận thiệt thòi, hạ cái tôi xuống với những thành viên trong gia đình và con cái mình chứ? Liệu bạn sẽ chấp nhận bỏ qua quá khứ để con mình có một người bạn, một người thấu hiểu, một người thầy đúng nghĩa chứ?
Liệu bạn sẽ cho con mình một “cái tôi” và tình yêu thương thật sự chứ?
Xã hội đang thay đổi. Nhiều người đã biết cách giáo dục đúng đắn. Nhưng vẫn còn quá nhiều gia đình châu Á “kiểu mẫu” thế kia. Hãy chấm dứt điều sai lầm này trong thế hệ của chúng ta.
Share with
/
Để lại một bình luận