Your cart is currently empty!
Đừng vội phán xét: Mỗi người đều đang chiến đấu theo cách của riêng mình
“Trước khi bạn phán xét một ai đó, hãy nhớ rằng không phải ai cũng sinh ra trong hoàn cảnh giống bạn.”

“Trước khi bạn phán xét một ai đó, hãy nhớ rằng không phải ai cũng sinh ra trong hoàn cảnh giống bạn.”
Chúng ta thường nhìn thấy ai đó không cố gắng và lập tức gắn cho họ cái mác “lười biếng”. Nhưng sự thật có khi lại phức tạp hơn rất nhiều. Đôi khi, họ không lười – họ chỉ kiệt sức sau quá nhiều lựa chọn khó khăn mà chẳng ai đáng phải đối mặt mỗi ngày.
Bạn khuyên ai đó rằng: “Học hành là con đường thoát nghèo”. Họ không phủ nhận. Họ biết điều đó. Nhưng khi phải chọn giữa việc thức trắng đêm để ôn thi sau giờ làm thêm, và một bữa cơm nóng trước mặt – họ chọn bữa cơm. Không phải vì thiếu hiểu biết, mà vì để tin vào một tương lai xa xôi, trước hết, họ phải sống sót qua ngày hôm nay.
Một cậu bé thức dậy từ 4 giờ sáng để cho heo ăn, băng rừng đi học, về nấu cơm, giặt đồ, rồi học bài dưới ánh đèn leo lét – không phải là người thiếu nhận thức. Em chỉ thiếu một thứ mà nhiều người trong chúng ta có quá nhiều mà không nhận ra: sự dự trữ – cả vật chất lẫn tinh thần.
“Quỹ khẩn cấp” – không chỉ là chuyện tiền bạc
Trong tài chính, người ta thường nói đến quỹ khẩn cấp – một khoản tiền để bạn không rơi vào hoảng loạn khi có biến cố. Trong cuộc sống cũng vậy, mỗi người cần một “quỹ tinh thần” – thứ giúp ta đứng vững trước khó khăn, tiếp tục tin vào điều tốt đẹp phía trước.
Khi bạn lớn lên trong một gia đình đủ đầy, có cơm ăn áo mặc, bạn có một điều kiện quý giá để đầu tư cho tương lai: niềm tin rằng bạn có thể chờ đợi. Nhưng không phải ai cũng có được điều xa xỉ đó.
Một học sinh nghèo không phải là người không mơ ước. Nhưng giữa một giấc mơ còn mơ hồ và một ổ bánh mì có thật, em chọn thứ giúp mình sống tiếp. Không phải vì em kém cỏi, mà vì em không thể đánh cược tương lai nếu hôm nay không chắc có gì để ăn.
Không ai lựa chọn trong khoảng trống
Mọi quyết định đều được đưa ra trong giới hạn – giới hạn do hoàn cảnh, môi trường và cả những điều ta từng trải qua định hình. Chúng ta hay nói: “Thành quả là do nỗ lực”. Nhưng giống như trong đầu tư, nỗ lực chỉ mang lại kết quả khi bạn có đủ thời gian, kiên trì và không bị buộc phải “rút tiền” giữa chừng để sống sót.
Một người không thể giữ vững giấc mơ dài hạn nếu tối nay họ còn lo bữa ăn. Và nếu bạn thấy ai đó chọn con đường ngắn hơn, đơn giản hơn – đừng vội đánh giá. Không ai từ bỏ điều tốt hơn, trừ khi họ tin rằng mình không đủ sức để chờ nó đến.
Nghị lực sống – đôi khi đơn giản là: không bỏ cuộc
Nếu một người vẫn có thể mỉm cười sau một ngày vất vả, đó không phải là lười biếng. Đó là nghị lực sinh tồn, là sức mạnh để đứng dậy mỗi ngày dù không ai vỗ tay, không ai kỳ vọng.
Và dĩ nhiên, có những người đã vượt lên từ khó khăn, học tập xuất sắc, đổi đời ngoạn mục. Nhưng mỗi câu chuyện phi thường ấy đều bắt đầu từ một quyết định mạo hiểm: đặt cược những gì cuối cùng mình còn có cho một tương lai chưa chắc chắn. Không phải ai cũng làm được điều đó – và điều đó không đáng bị trách.
Không phải ai cũng cần phải trở nên đặc biệt. Nhưng ai cũng xứng đáng được cảm thông trong hoàn cảnh mà họ đang sống. Và trước khi bạn gọi ai đó là “an phận”, hãy tự hỏi: nếu bạn ở vị trí của họ, bạn sẽ còn lại gì để lựa chọn?
Chia sẻ
/
Để lại một bình luận