[Review] Closer 2004 – Xích lại gần nhau…

“- What were you so sad about? – Life. “ Nhờ một người lạ thú vị, tôi tìm đến Closer của đạo diễn Mike Nichols. Tôi đã ngẫm nghĩ suốt hai ngày, trước khi ghi lại những dòng này. Có quá nhiều điều muốn nói, mà câu chữ ít ỏi của tôi lại chẳng thể…


Closer 2004

“- What were you so sad about?

– Life. “

Nhờ một người lạ thú vị, tôi tìm đến Closer của đạo diễn Mike Nichols. Tôi đã ngẫm nghĩ suốt hai ngày, trước khi ghi lại những dòng này. Có quá nhiều điều muốn nói, mà câu chữ ít ỏi của tôi lại chẳng thể theo kịp dòng cảm xúc và nghĩ suy. Đắn đo mãi, vẫn chưa biết bắt đầu từ đâu.

Tôi đọc vài bài viết về Closer, muốn tìm một sự đồng cảm, nhưng tiếc thay, chưa ai nói về những điều làm tôi nghĩ ngợi. Tại sao tựa phim lại là Closer? Một từ sáu chữ này gửi gắm điều gì vậy? Có bảy tỷ người trên thế giới này, vậy mà ta lại chọn bước đến bên nhau và rồi yêu nhau chỉ trong khoảnh khắc. Nhưng chỉ vậy đã đủ hay chưa? Gần hơn nữa, vẫn cần gần hơn nữa.

Bởi vì ta vẫn cách nhau một cõi lòng cỡ bằng bàn tay.

Chỉ thế thôi. Chỉ thế thôi ư? Nhưng có vậy mà đã đủ để lỡ mất nhau cả một đời này.

closer

Cái hay của phim tâm lý tình cảm, là từ những cảnh đời xa lạ, ta tìm thấy chính ta, rồi lại buông tiếng thở dài đành rằng tình yêu muôn đời vẫn thế. “Rằng chúng ta đều là những kẻ xa lạ đứng bên ngoài thế giới của nhau, nếu muốn hiểu tỏ lòng nhau, đành đau lòng cắn răng mà rời khỏi tinh cầu an toàn, bước gần đến thế giới của người ta.”* Bốn nhân vật trong Closer cũng vậy, giống chúng ta, là những kẻ lạ chọn bước đến đời nhau, nhưng sau cùng lại chính vì cõi lòng xa cách, mà hợp tan ly biệt.

Closer bắt đầu với cảnh phim rất đỗi lãng mạn, khi Dan và Alice gặp nhau lần đầu trên con phố tấp nập ở London. Rồi như ai đó đã từng nói: Ta chẳng thể từng bước tiến vào tình yêu, mà chỉ ngã vào nó – Họ đến với nhau. Tôi không thể quên nụ cười của Alice khi cất lời chào đầu tiên: “Hello, stranger.” Chỉ bằng khoảnh khắc ấy thôi đã đủ để ta yêu nàng mãi mãi. Nhưng cũng không biết nên buồn hay nên vui khi trái tim của những kẻ si tình luôn dễ rung động như vậy. Dan gặp Anna, và Anna gặp Larry. Họ bị cuốn vào vòng xoáy của tình yêu, lỗi lầm, những ngờ ngực và đau khổ.

Ai sau cùng viên mãn, ai sau cùng nuối tiếc hoài thương, ta có thể thấy rõ ở hai người đàn ông trong phần kết bộ phim. Rõ ràng để có được hạnh phúc, thì tình yêu là không đủ. Suốt bộ phim, tôi nghe rất nhiều những lời yêu, đặc biệt là từ Dan. Nhưng hành động nơi anh lại làm cho lời yêu ấy trở nên hèn mọn, đến mức độ Alice phải hét lên rằng: “Where is the love? I can’t feel it. I can’t touch it. I can’t see it!”

Rõ ràng, Dan nợ Alice một tình yêu mà trong ấy có niềm tin. Chính anh chứ không ai khác đã giết chết tình yêu của mình bằng nỗi ám ảnh và hoài nghi về sự phản bội. Thật buồn cười vì càng là kẻ phản bội, anh sẽ càng bị ám ảnh bởi điều đó. Kể cả trong mối quan hệ với Anna, anh cũng thua trong phút trót, trở thành kẻ trắng tay trong trò chơi tình ái mà vốn dĩ anh là người làm chủ.

xich lai gan nhau

Tôi yêu cái kết của bộ phim, và một lần nữa, tôi yêu Alice. Có lẽ cả đời Dan cũng không thể quên được người tình năm ấy, người mà thậm chí anh còn chẳng thể biết được cái tên. Như một cơn mộng mị hoang đường đã đến hồi thức giấc, hai người họ lại trở về với tinh cầu của mình. Alice vẫn đẹp như cái thủa đầu tiên, vẫn khiến người ta không thể rời mắt khỏi nàng. Nhưng có một điều gì đã đổi khác trong ánh mắt. “If you believe in love at first sight, you never stop looking.” Mà dường như, nàng đã không còn kiếm tìm điều gì nữa.

Closer là một bộ phim đáng xem, có kịch bản chắc chắn, diễn xuất vừa vặn, chiều sâu và sức gợi lớn. Ta vẫn còn có thể nói nhiều hơn nữa về nó, nếu muốn, những tôi sẽ dừng ở đây thôi. Một bộ phim sau hơn 13 năm vẫn vẹn nguyên những bài học về tình yêu, vẫn đầy khắc khoải cho những kẻ si tình, chắc hẳn sẽ không làm bạn phải thất vọng.

Lời cuối dành cho bài hát chủ đề trong phim. Câu hát “Can’t take my mind off you” được lặp đi lặp lại để rồi kết thúc bằng “Til I find somebody new.” Nghe có vẻ vô tình nhưng lại là sự thật. Sau ngày có lẽ thật lâu sau ngày, ta đều sẽ nhận ra rằng, những giọt nước mắt hôm nay nếu chẳng phải vì người này mà rơi xuống, thì cũng là vì người khác thôi.

Nhưng ta vẫn sẽ yêu và vẫn sẽ đau chứ, có hề gì đâu :))


Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *