Your cart is currently empty!
Tuổi Trẻ Lạc Lối: Có sai không khi bạn chưa biết mình muốn gì?
Trong hành trình tuổi trẻ, có người như mũi tên – thẳng tiến, dứt khoát, đầy định hướng. Nhưng cũng có người giống như sợi khói – mong manh, phiêu du, và chưa biết rõ mình sẽ bay về đâu. Người trẻ như mũi tên thường biết rất rõ mình muốn gì. Họ có kế…

Trong hành trình tuổi trẻ, có người như mũi tên – thẳng tiến, dứt khoát, đầy định hướng. Nhưng cũng có người giống như sợi khói – mong manh, phiêu du, và chưa biết rõ mình sẽ bay về đâu.
Người trẻ như mũi tên thường biết rất rõ mình muốn gì. Họ có kế hoạch rõ ràng, mục tiêu cụ thể, từng bước chinh phục từ điểm số, ngôi trường mơ ước cho đến sự nghiệp vững chắc. Mỗi cột mốc là một dấu tích tiến lên, mỗi năm là một bước gần hơn đến “thành công”.
Còn người trẻ như sợi khói thì khác. Họ không có sẵn lộ trình, không luôn biết chắc điều mình đang theo đuổi. Khi được hỏi: “Sau này muốn làm gì?”, họ có thể im lặng, trả lời cho có, hoặc lúng túng né tránh – bởi có những ngày, bản thân họ cũng không biết con đường trước mặt dẫn đi đâu.
Họ có thể học giỏi, làm việc chăm chỉ, thậm chí đạt được thành tựu – nhưng trong lòng vẫn trống rỗng. Có người mải miết chạy, nhưng không biết mình đang trốn tránh điều gì. Có người đứng yên mà trong lòng cuộn trào như biển động.
Tuổi trẻ của họ không phải là bản đồ được vẽ sẵn, mà giống một cánh buồm lạc giữa sương mù – không biết rõ mình đang ở đâu, cũng chẳng chắc có nên tiếp tục đi tiếp. Có những ngày, việc duy nhất họ làm được là mở mắt ra, đứng dậy, và giả vờ mình vẫn ổn.
Tuổi trẻ không có lộ trình không có nghĩa là đi lạc
Thế giới thích những người có mục tiêu, có kế hoạch, có “vision board”. Những câu chuyện được ưa chuộng là: “Tôi từng thất bại, rồi tôi đứng lên và thành công.” Thế giới không thích sự mơ hồ. Không thích những người trả lời: “Tôi không chắc.” “Tôi đang tìm hiểu.” “Có thể tôi không hợp với bất kỳ khuôn mẫu nào.”
Nhưng sự thật là: cuộc sống không phải một bài toán có lời giải rõ ràng ngay từ đầu. Có người phải đi qua hàng năm trời lộn xộn, mơ hồ, thậm chí hoang mang – mới học được cách lắng nghe chính mình. Và đôi khi, chính những người từng lạc lối lại là người hiểu rõ nhất giá trị của việc tìm được phương hướng.
Tuổi trẻ không hoàn hảo, nhưng vẫn là một hành trình quý giá
Nếu bạn đang cảm thấy hoang mang trong chính hành trình của mình, nếu bạn tự hỏi liệu mình có đang sai đường, hay mình có đủ khả năng để đi tiếp – thì không, bạn không sai. Bạn chỉ đang sống thật với chính mình. Và đôi khi, đó là điều dũng cảm nhất.
Bởi tuổi trẻ không phải lúc nào cũng rực rỡ. Nó có thể là vùng trời xám xịt, nơi bạn phải tự lần mò trong bóng tối, tự thắp lên ngọn đèn nhỏ trong tim để tiếp tục bước đi. Nhưng chính những bước chân lạc lõng ấy mới giúp bạn thật sự tìm ra chính mình.
Và khi bạn gặp một người từng đi qua vùng sương mù đó, xin hãy nhẹ nhàng. Vì có thể, họ đã phải mạnh mẽ theo cách mà không ai từng nhìn thấy.
Chia sẻ
/
Để lại một bình luận